BẰNG LĂNG TÍM
Của một người bạn thời sinh viên
Nửa đêm anh trở giấc
Hoa bằng lăng rơi rơi
chập chờn trong giấc mộng
Anh khẽ gọi: em ơi!
Nhớ một mùa thi trước
Em tặng hoa bằng lăng
Bảo hoa là kỷ niệm
E ấp hai vừng trăng...
Sao giờ em nỡ quên
Hoa bằng lăng nở vội
Hoa bằng lăng không tội
Sao em bỏ giữa đời.
Giữa nhánh bằng lăng tím
Anh ép vào trang thơ
Ôi!...vết thương ngọt lịm
Không kín miệng bao giờ.[/color][/i]