Giới tính : Bài viết : 12 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 24/04/1991 Tham gia : 15/05/2011 Tuổi : 33 Quê : tt Cát Hải_Hải Phòng
Cho tôi lặng lẽ...
Đợi tôi về... Ngày tôi 20, ngày nhiều gió hơn tôi tưởng... Tôi nhớ nhà, nhớ bạn bè, thầy cô, và những kỉ niệm về tháng ngày tôi đã đi qua... tôi đã đi qua. Sẽ mãi là tuổi thơ trong tôi. Không biết bao lâu tôi chưa trở về, chưa nghe vị mặn của biển, chưa ùa mình trong gió và cũng chưa lang thang trên con đường có nắng, hoàng hôn, những vòng quay tình bạn, ngày trở về của tôi... Nơi tôi sinh ra... Biển, gió mùa và cát trắng. Tôi nhớ da diết cái gọi là "Quê hương", nhớ từng đợt gió mùa cuối đông, từng cơn mưa phùn như cắt da cắt thịt, lạnh lắm, lạnh đến nao lòng mà sao tôi cứ nhớ, cứ chờ, cứ đợi và cứ muốn gặp lại. Tôi yêu sắc vàng mùa thu, yêu từng chiếc lá vàng bay, cái mát mẻ của từng thời khắc giao mùa, yêu lắm một chút thu vàng mênh mang. Mỗi độ xuân sang, lòng tôi xao xuyến lạ, sắc trời tươi sáng, nhè nhẹ mà rực rỡ đến lạ kì, từng chồi non tươi mới, tuổi thơ tôi đi qua, tôi thêm một tuổi. Và rồi bao gờ tôi mới thấy chút nắng hạ trong tôi, mùa ve kêu, phượng nở, tuổi học trò đầy ắp mộng mơ, từng vòng xe bạn đưa tôi tới trường, dù mưa hay nắng, dù bão gió hay mưa giông. Tôi yêu và đợi chờ, chờ một ngày...tôi trở lại. Sẽ sáng mãi trong tiềm thức tôi mơ. Ngày tôi đi... mưa, tôi khóc, lần đầu tiên tôi cảm nhận mình đợi ngày trở về, sân bay chiều hôm đó buồn lắm, chuyến bay lúc 5h, hoàng hôn bắt đầu buông, một sắc tím và mưa nhè nhẹ. Dòng người hối hả bước lên máy bay còn tôi cứ chầm chậm, mặt tôi ướt nhem, tôi không biết mưa bay hay là tôi đang khóc. Chuyến bay tôi nhớ mãi. Sài gòn lạ, xa hoa, tấp nập và nhộn nhịp, nắng Sài gòn đẹp nhưng dường như chẳng đủ để sưởi ấm trái tim ai đó, tôi tập cách thích nghi, tôi chai sạn và hững hờ tất cả... không phải quê hương tôi, tôi xa lạ với tất cả, tôi ghét mưa, mưa Sài Gòn cứ chợt đến chợt đi, rả rích, rả rích, mưa buồn làm tôi nhớ, tôi thương, tôi nuối tiếc về những tháng ngày tôi đã đi qua, đi qua hoa tím. Lâu lắm rồi tôi mới nhìn lại những hình ảnh của quê hương, con đường, biển xanh, gió lộng và cũng lâu lắm rồi những kỉ niệm trong tôi lại ùa về. Tôi đang khóc. Sài gòn làm tôi thay đổi, thay đổi nhiều lắm, tôi bon chen, tôi sống vụ lợi, ích kỉ hơn, tôi tập tính toán, ganh đua và lúc nào cũng nghĩ rằng mình phải sống. Ừ, thì mình phải sống nhưng tôi đang sống ngày hôm nay... Xa lạ quá, tôi của ngày hôm nay vẫn là áo trắng nhưng màu trắng đã không còn tinh khôi, lấm lem hết rồi, biết có còn là áo trắng của tôi như ngày hôm qua không, áo trắng hôm qua sao mà... tôi nhớ quá. Năm tháng dạy tôi hiểu rằng ai rồi cũng phải lớn lên, ai cũng phải tự mình bước trên con đường mình đã chọn và tôi cũng vậy, con đường tôi bước vào đời, tôi cũng sẽ phải tự mình đứng, tự mình vươn lên vì nếu mình không cố gắng sống thì cũng chẳng có ai cố gắng giúp mình. Mới bước đầu thôi mà sao tôi thấy mệt mỏi quá, tôi sợ mình sẽ ngã, tôi sợ... Tôi sợ một ngày nào đó mình không còn là chính mình. Bạn bè, thầy cô và những người tôi yêu quý có khi nào sẽ lãng quên tôi, những người tôi yêu thương có khi nào sẽ rời xa tôi, những điều tôi đặt lòng tin biết có trao tặng niềm tin cho tôi, tôi sợ... Tôi không biết rồi ngày mai mình có trở về, có còn được sống với biển quê hương, gió mùa và phượng đỏ... tôi không biết. Không có gì có thể nói trước, không ai có thể chỉ làm những gì mình thích, không phải cái gì cũng muốn là được, cố gắng là sẽ thành công... không phải vậy vì sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình. Quê hương ơi! Một lúc nào đó tôi sẽ trở về, về nhận mặt tháng năm mình đã sống, khung trời mình đã đi qua và nhìn lại tuổi thơ suốt cuộc đời không bao giờ có thể chối bỏ... tôi sẽ về. Đợi tôi nhé, dù đi khắp bốn phương trời, tha hương mọi nẻo nhưng hai tiếng "Quê hương" sẽ mãi thổn thức, mãi sống trọn vẹn trong trái tim tôi, bạn bè ơi, đừng quên nhé, đừng quên sóng biển, đừng quên tuổi thơ, đừng vội quên tất cả để ta mãi nhớ về một thời ta đã từng cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi...
Được sửa bởi thuy_hp ngày 18/5/2011, 7:27 pm; sửa lần 1.
Giới tính : Bài viết : 32 Danh vọng : 85 Thanked : 3 Ngày sinh : 01/05/1977 Tham gia : 29/03/2011 Tuổi : 47 Quê : Cát Hải, Phù Cát
Re: Cho tôi lặng lẽ...
Em là một cô bạn đầy chất thơ văn, tràng ngập tình yêu về quê hương, đất nước, về biển cả! rất mong bạn có nhiều bài viết nữa đến với diễn đàn này nhé, chúc bạn thành công trong cuộc sống!!!
Giới tính : Bài viết : 27 Danh vọng : 92 Thanked : -1 Ngày sinh : 03/10/1990 Tham gia : 16/03/2011 Tuổi : 33 Quê : CO_CH
Re: Cho tôi lặng lẽ...
TÂM TRẠNG XA QUÊ ĐÓ HẢ .BÀI VĂN HAY ĐÓ CHỨ.NGƯỜI ĐẸP VIẾT MÀ VIẾT VĂN LẠI HAY CHẮC CÓ KHỐI ANH CHẾT ĐÂY.MỚI CÓ MÔT BÀI VIẾT MÀ NHIỀU ANH ĐẸP TRAI QUAN TÂM HA
Giới tính : Bài viết : 16 Danh vọng : 39 Thanked : 0 Tham gia : 30/03/2011 Quê : Tân Thắng, Cát Hải, Phù Cát
Re: Cho tôi lặng lẽ...
Tôi chưa một lần đặt chân đến thành phố hoa phượng đỏ, nhưng qua những dòng tâm sự của bạn - một người con li hương- làm lòng tôi xốn xang. Kỷ niệm tuổi thơ tôi cũng ùa về cồn cào mỗi lúc chiều buông. Cảm ơn bạn đã giúp tôi sống lại ký ức một thời.
Và lại đến cái mùa hoa phượng đỏ Kỷ niệm xưa chìm khuất ở nơi nào Tiếng ve vỡ ra trăm nghìn mảnh nhớ Em không về nhận mặt tháng năm sao.
Dành cả đấy, cho em, dảnh cả đấy Anh gom mây ngũ sắc bọc thư tình Em nhón gót cho thời gian tụ lại Tay học trò giọt hạ rớt lem xanh. Mùa hè năm nay chắc bạn sẽ về với cố hương,....tôi nghĩ vậy.
Giới tính : Bài viết : 12 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 24/04/1991 Tham gia : 15/05/2011 Tuổi : 33 Quê : tt Cát Hải_Hải Phòng
Re: Cho tôi lặng lẽ...
Cảm ơn các bạn trong diễn đàn nhiều nha, dù không phải là người con mảnh đất võ nhưng Thùy rất vui vì được sống chung trong diễn đàn của các bạn, sống chung trong cộng đồng, sống với những trái tim Việt Nam, hi vọng sẽ được gặp mọi người.
Giới tính : Bài viết : 12 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 24/04/1991 Tham gia : 15/05/2011 Tuổi : 33 Quê : tt Cát Hải_Hải Phòng
Nơi đó có con đò...
Con đò đưa tôi... Một chút gió trong tôi lại thổi, gió mang theo chút buồn, chút nhớ thương và cả một chút tôi mơ... Tôi mơ mình là sóng, sóng vỗ về bờ cát, dịu êm, dào dạt và đã ru suốt một đời tôi. Cũng đã lâu rồi tôi không thấy sóng, tôi nhớ bờ cát vàng một màu nắng quê hương, nhớ biển xanh, sóng hát, nhớ từng vòng quay những chiều tan học, chiếc ô bao trùm kỉ niệm của thời gian. Khúc hạ đã sang, ve kêu, phượng nở và đâu đó sân trường đã nhộm tím bằng lăng, tôi yêu bằng lăng lắm, yêu sắc tím thủy chung, mộng mơ mà lặng lẽ, yêu những khoảnh khắc chia tay nơi có mái truờng, có những bài ca học trò cho bạn cho tôi... nơi đó có một màu biếc tím. Sài Gòn ít tím hơn tôi tưởng, lâu lắm tôi mới thấy sắc tím dưới một tán cây tôi từng chờ đợi, nắng Sài Gòn rực rỡ quá, như trêu đùa với người lữ khách đang đi tìm cho mình chút nhớ chút thương, nắng Sài Gòn lấp kín bằng lăng, chơi chốn tìm qua kẽ lá để ai đó cứ ngẩn ngơ không biết vì điều gì. Đi qua hoa tím là để lại tất cả, chỉ giữ cho mình chút tiềm thức tuổi thơ, nơi con đò rời bến tìm tới một bến bờ mới, con đò tôi qua... Quê tôi không có con đò khách gọi, không có bến nước, mái đình, không có quán dốc, gốc đa nhưng có những con đò ầu ơ trưa hè, có những con đò nặng lòng với từng con chữ, con đò lòng mẹ, người đưa đò - thầy cô, con đò đưa tôi. Tuổi thơ tôi ngập tràn những trang mực tím, những bài giảng không bao giờ quên cho dù đôi khi chính dòng đời không để mình nhớ, khung trời ấy cũng là tiếng võng đong đưa "kẽo cà kẽo kẹt mẹ ngồi mẹ ru", cũng là tiếng cha mỗi sớm mai thức giấc, tôi nhớ... Đối với tôi, con đò chính là quê hương, là tuổi thơ, là bầu trời đầy nắng, con đò chở những cánh diều ước mơ để tôi bay cao, bay xa trên bầu trời mơ ước, con đò của tôi, với những người đưa đò cần mẫn, vai áo cha bạc sờn, mắt mẹ thức thâu đêm và cả bụi phấn vương trên tóc những ngừơi tôi yêu mến... con đò cho tôi nhớ. Tôi nhớ bao lần mình làm người đưa đò khóc, bao lần người đưa đò phải đau xót nhìn tôi, tôi là người có lỗi, lỗi của tôi nhiều lắm, tôi gan lì, tôi khó bảo, tôi chỉ thích tắm nắng, đuổi chim, tôi chỉ thích... tôi bị đòn. Đòn roi phần nào làm tôi lớn, làm tôi tập chai sạn và hờ hững, tôi làm ánh mắt người đưa đò ngày càng hằn những vết chân chim... tôi có lỗi. Đúng vậy " không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông", ngày hôm nay qua đi sẽ không bao giờ trở lại, tuổi thơ đi qua sẽ chẳng tìm thấy bao giờ nhưng những con đò đưa khách qua sông rồi cũng sẽ trở về bến cũ, chỉ không biết một điều người lữ khách có còn âu ờ hai tiếng "gọi đò". Khế còn ngọt, đường về còn cánh bướm bay, quê hương còn cánh diều con thả thì "đò ơi" hãy đợi con sẽ về. Tuổi thơ ơi! Tôi đừng quên nhé! Tạm biệt là hai từ buồn nhất xé lòng kẻ ở và ngừoi đi nên hãy chào nhau bằng từ hẹn gặp lại, cho nhau một chút niềm tin đợi ngày con về " đò" nhé!
Bài viết : 2 Danh vọng : 2 Thanked : 0 Tham gia : 26/05/2011
Re: Cho tôi lặng lẽ...
co le tam hon ban phai rong lon hon manh dat sai gon day,hi!m thich su lang mang cua ban va m cam nhan duoc dieu ay.m cung cung da va dang xa que huong,m nho tuoi tho nho ta ao trang nho mau hoa phuong do nho huong vi nong nan cua gio bien.que huong cat hai cua chung m that dep phai k cau?
Giới tính : Bài viết : 12 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 24/04/1991 Tham gia : 15/05/2011 Tuổi : 33 Quê : tt Cát Hải_Hải Phòng
Re: Cho tôi lặng lẽ...
hoanghonkuoisong_91 đã viết:
co le tam hon ban phai rong lon hon manh dat sai gon day,hi!m thich su lang mang cua ban va m cam nhan duoc dieu ay.m cung cung da va dang xa que huong,m nho tuoi tho nho ta ao trang nho mau hoa phuong do nho huong vi nong nan cua gio bien.que huong cat hai cua chung m that dep phai k cau?
uh que huong cua ai cung deu dep ca, moi noi co mot dac trung rieng nhung tinh yeu con nguoi xa que thi deu da diet nho, hay cu de hai tieng que huong chay trong long moi nguoi ban nhe!
Bài viết : 2 Danh vọng : 2 Thanked : 0 Tham gia : 26/05/2011
Re: Cho tôi lặng lẽ...
tat nhien la se chay rui,hi!nhung khi phai xa que huong phai lam lem boi cat bui kua cs lieu 2 chu que huong kon ruc chay trong trai tinm kua moi nhuoi k kau.hix
Giới tính : Bài viết : 12 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 24/04/1991 Tham gia : 15/05/2011 Tuổi : 33 Quê : tt Cát Hải_Hải Phòng
Re: Cho tôi lặng lẽ...
hoanghonkuoisong_91 đã viết:
tat nhien la se chay rui,hi!nhung khi phai xa que huong phai lam lem boi cat bui kua cs lieu 2 chu que huong kon ruc chay trong trai tinm kua moi nhuoi k kau.hix
sẽ cháy nếu bạn thật sự đang từng ngày thắp lửa, thắp cho 2 tiếng "quê hương".