Bài viết : 14 Danh vọng : 47 Thanked : 5 Tham gia : 10/05/2011
Tình Yêu Về Miền Xứ "Cát"
Nằm nơi chốn miền cát trắng hoang sơ,Cát Hải nổi lên như một miền quê xanh biếc với non nước hữu tình cùng những bãi biển đẹp tuyệt vời. Lữ khách phương xa đến đây đều nghĩ rằng xứ sở này được thiên nhiên ưu đãi, có nhiều cảnh đẹp làm lưu luyến biết bao bước chân không rời. Nhưng mấy ai biết để giữ được sự quyến rũ đó, người dân Cát Hải phải vất vả chống chọi biết bao thiên tai trên mảnh đất nắng và gió khắc nghiệt này này.
Ai đã từng sống trong cái mưa,cái nắng gió Tây nam đại ngàn của miền quê yêu thương này mới thấu hiểu được những lo âu hằn lên khuôn mặt cha; tháng năm mưa gió sờn đôi vai mẹ; lũ trẻ ngơ ngác nhìn khung trời mênh mông, trắng xoá khi mùa lũ đến...
Những năm mưa to gió lớn kéo về cùng những cơn lũ vô tình.Cát Hải lại chìm trong khung cảnh hoang tàn, xơ xác.Thương lắm Cát Hải ơi!Nơi miền quê xứ "Cát" Nơi có những con người anh dũng chống giặc ngoại xâm ngày ấy và những con người kiên cường trước bão lũ hôm nay. Là người con ở quê hương, lòng không khỏi nao nao buồn khi nghe tin lũ lại tràn về quê hương yêu dấu của mình!
Xin hãy trao trọn niềm tin yêu về quê hương, sự chia sẻ của những tấm lòng từ khắp nơi và cả yêu thương của những người con xa quê gửi về miền quê yêu dấu này.
Gửi ai!
Ai đã về với miền xứ "Cát" thì sẽ yêu cái chịu thương, chịu khó, yêu nét dịu dàng của những cô thôn nữ dịu dàng, yêu cái vi mặn mà của nước biển, yêu cái dịu ngọt của mảnh đất thắm đượm tình người. Hãy tạm xa cái rét đầu đông bên Hồ Gươm thơ mộng, tạm quên những đêm giăng sương mờ trong chợ tình đầy gió ở Sapa, tạm gác nỗi nhớ nắng mưa đỏng đảnh của Sài thành đi em... Hãy đến miền xứ "Cát" cùng ngắm biển tình Vĩnh Hội mộng mơ, share tiếng Chuông chùa Thiên Bửu an lạc.chút yêu thương nồng nàn nơi núi Con Mèo,Hòn Đá Tượng. Tay trong tay lang thang chiều lộng gió ở Bàu Chánh Oai, cảm nhận những sinh khí mới của cuộc sống cùng hương vị mặn mà biển nơi đây.
Ghé một chút bồng bềnh mênh mông nơi Hồ Tân Thắng, nhìn ngắm non nước hữu tình...Ai nhé. Rồi ... sẽ thấy yêu thương miền quê nắng gió này.
Giới tính : Bài viết : 32 Danh vọng : 85 Thanked : 3 Ngày sinh : 01/05/1977 Tham gia : 29/03/2011 Tuổi : 47 Quê : Cát Hải, Phù Cát
Re: Tình Yêu Về Miền Xứ "Cát"
Em viết văn hay thật đấy, nhưng anh góp ý em nè. Em hiển thị ảnh của em hay hình ảnh con Bướm chứ không được hiển thị hình con Chim, vi phạm bản quyền của tụi anh đó nha! :bounce: :bball:
Giới tính : Bài viết : 9 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 28/03/1990 Tham gia : 14/07/2011 Tuổi : 34 Quê : Vinh Hoi_Cat Hai_Phu Cat_Binh Dinh
Re: Tình Yêu Về Miền Xứ "Cát"
Bế đứa con trai vừa mới chào đời lên, bà mẹ nhè nhẹ đong đưa đôi tay và hát :
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
Đứa bé càng lúc càng lớn lên. Khi được hai tuổi, nó chạy chập chững bước thấp bước cao nô đùa quanh nhà, lôi sách vở trên kệ xuống để nghịch phá. Nó bày đủ thứ đồ chơi ra sàn nhà. Nó tè trong quần. Nó ị trên giường. Nó khóc. Nó la. Và bà mẹ đôi lúc phải thốt lên: "Cái thằng này, con làm mẹ điên mất !"
Nhưng đêm đến khi nó ngủ thật say, bà mẹ đến bên nôi trìu mến nhìn nó và khẽ hát :
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
Đứa bé tiếp tục lớn lên thành một thằng nhóc chín tuổi. Nó không hề thích ăn uống đúng giờ. Nó không bao giờ muốn tắm rửa. Khi bà ngoại đến thăm, nhiều lúc nó lại buông giọng gắt gỏng với bà. Và bà mẹ đôi lúc muốn đưa nó đi đâu cho khuất mắt.
Nhưng đêm đến khi nó ngủ thật say, bà mẹ rón rén đến bên giường, kéo tấm chăn đắp lên người nó và khẽ hát :
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
Ngày qua ngày, thằng bé đến tuổi dậy thì. Nó dẫn về nhà những thằng bạn kỳ quặc. Nó ăn mặc những bộ đồ kỳ quặc. Nó nhún nhảy một cách kỳ quặc theo những bản nhạc cũng rất kỳ quặc. Và bà mẹ đôi lúc có cảm giác như thể nó đang ở trong sở thú.
Nhưng đêm đến chờ nó ngủ thật say, bà mẹ nhẹ nhàng mở cửa phòng riêng của nó, bước đến hôn lên trán nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
Thằng bé kỳ quặc tiếp tục lớn lên thành một thanh niên trưởng thành. Nó rời nhà lên thành phố để làm việc và sống trong một phòng trọ. Thỉnh thoảng bà mẹ đón xe lên thăm nó. Những lần như thế, bà phải ngồi trước cửa phòng trọ và chờ đến tận khuya thì thấy nó say khươt trở về. Bà dìu nó vào phòng, lau mặt cho nó rồi đỡ nó lên giường. Sau đó bà lắc đầu ngao ngán nhìn nó. Nhưng khi nó ngủ say, đượm buồn, bà khẽ hát:
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
Và rổi đứa con lập gia đình và hoạ hoằn lắm nó mới về thăm bà. nó còn phải bươn chải để chăm lo cho mái ấm riêng của nó. Thời gian trôi qua và lạnh lùng khắc những nếp nhăn lên khuôn mặt già nua ngày càng hốc hác của bà mẹ. một hôm, thấy yếu trong người, bà gọi điện bảo đứa con về thăm. Nó lái xe về thăm bà và ngủ lại nhà một đêm. Tối đó, bà nằm trong giường và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con ...
Nhưng cơn ho khan khiến bà không hát được trọn bài hát thuở nào. Đêm đó bà lặng lẻ qua đời.
Sau đám tang, đợi tối đến, khi đứa con của mình thật ngủ say, người đàn ông vừa mất mẹ bước đến hôn lên trán nó và khẽ hát:
Thương con mẹ thương con Yêu con mẹ yêu con Yêu suốt một cuộc đời Đến ngày con lớn khôn...
Giới tính : Bài viết : 9 Danh vọng : 20 Thanked : 0 Ngày sinh : 28/03/1990 Tham gia : 14/07/2011 Tuổi : 34 Quê : Vinh Hoi_Cat Hai_Phu Cat_Binh Dinh
Re: Tình Yêu Về Miền Xứ "Cát"
9 ân đức của Cha Mẹ (Hoathuytinh.com) Sinh: người Mẹ phải khó nhọc cưu mang hơn chín tháng, chịu sự đau đớn trong lúc đẩy thai nhi ra khỏi lòng mẹ
Cúc: Nuôi dưỡng, nâng đỡ, chăm nom, săn sóc hài nhi cả vật chất lẫn tinh thần. Tình cảm rất tự nhiên nhưng gắn bó ân cần, nên khi Cha Mẹ nhìn con thêm hân hoan vui vẻ, bé nhìn Cha Mẹ càng mừng rỡ cười tươi.
Súc: Cho bú mớm, lo sữa nước cháo cơm, chuẩn bị áo xống ấm lạnh theo thời tiết mỗi mùa; trông cho con lần hồi biết cử động, điều hòa và nên vóc nên hình cân đối xinh đẹp.
Dục: Dạy dỗ con thơ động chân cất bước linh hoạt tự nhiên; biết chào kính người lớn, vui với bạn đồng hàng; tập con từ câu nói tiếng cười hồn nhiên vui vẻ. Khi trẻ lớn khôn thì khuyên răng dạy dỗ con chăm ngoan, để tiến bước trên đường đời.
"Dạy con từ thuở còn thơ, Mong con lanh lợi, mẹ cha yên lòng"
Vũ: Âu yếm, nâng niu, vuốt ve, bế ẵm ... để con trẻ vào đời trong tình cảm trìu mến thân thương .
Cố: Chăm nom, thương nhớ, đoái hoài, cố cập con trẻ từ tấm bé đến khi không lớn, lúc ở gần cũng như lúc đi xa :
"Con đi đường xa cách Cha Mẹ bóng theo hình Ngày đêm không ngơi nghỉ Sớm tối dạ nào khuây"
Phúc: Giữ gìn, đùm bọc, che gió, chắn mưa, nhường khô, nằm ướt, hay Cha Me quên mình chống đỡ những bạo lực bất cứ từ đầu đến, để bảo vệ cho con.
Phục: theo khả năng và tâm tính của trẻ mà uốn nắn, dạy dỗ, tìm phương pháp hướng dẫn trẻ vươn lên hợp tình đời lẽ đạo, tránh cho con bị lôi cuốn bởi tiền tài ảo vọng, vật chất và thị hiếu bên ngoài.
Trưởng: Lo lắng tận tình, đầu tư hợp lý, cho con học tập để chuẩn bị dấn thân với đời; cố vấn cho con nên vợ thành chồng xứng hợp với gia phong, thế đạo. Dù không cố chấp vấn đề "môn đăng hộ đối", nhưng vợ chồng so le về tuổi tác, trình độ, sức khỏe và khả năng thu hoạch tiền tài... cũng thiếu đi phần nào hạnh phúc lứa đôi, mà tuổi trẻ thường vì tiếng sét ái tình, làm lu mờ lý trí, khi tỉnh ngộ xem như chén nước đã đổ, khó mà lấy lại đủ!Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Giới tính : Bài viết : 246 Danh vọng : 674 Thanked : 12 Ngày sinh : 20/10/1990 Tham gia : 04/03/2011 Tuổi : 33 Quê : Chánh Oai_Cát Hải
Re: Tình Yêu Về Miền Xứ "Cát"
"Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nỗi thành người" Không biết tự khi nào, tôi đã say sưa với những ca từ ấy, những lời hát đẹp của một bài hát đẹp.Ngay từ lúc lọt lòng, mẹ đã truyền cho ta ngọn lửa yêu thương quê hương Đất Nước bằng bao bài ca dao dân ca chân chất quê mùa:"Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi...".Để rồi theo mỗi bước đường đời, ngọn lửa ấy bùng cháy, thôi thúc ta sống cho quê hương và sống với quê hương.Thế nhưng giữa cuộc sống xô bồ hiện tại, thời buổi mà con người ta dám mua bán danh vọng,danh dự để chạy theo đồng tiền, sao lại có bài hát giản dị, mộc mạc như thế?Cảm động, xao xuyến, tự hào và da diết nhớ thương là tất cả những cảm xúc của tôi mỗi khi nghe"quê hương" của Giáp Văn Thạch phổ thơ Đỗ Trung Quân.Bắt đầu từ câu hỏi ngu ngơ của trẻ nhỏ"quê hương là gì hở mẹ?", bài hát cứ chảy tràn vào tận mọi ngóc ngách tâm hồn chúng ta nhiều cảm nhận.Quê hương không phải là cái gì đó xa xôi,mơ hồ mà rất gần gũi,đơn sơ nhưng đẹp đến lạ lùng."Một chùm khế ngọt" của tuổi thơ vui thỏa tiếng cười,"một con đường đi học"nên thơ trải đầy hoa nắng,và chỉ"một cánh diều bay" cũng đủ nâng cánh trẻ thơ bay vào chân trời mơ ước.Thế đấy,chỉ bấy nhiêu ấy thôi,cả thơ và nhạc cùng giao hòa để rồi hôm nay có một Tôi bồi hồi, xao xuyến.Không chỉ có thế, quê hương còn ấp ủ dáng hình của mẹ,con đường mẹ đi về sau bao vất vả của cuộc mưu sinh chỉ một "cầu tre nhỏ" nhưng sao mà đẹp vậy với"nón lá nghiêng che".Khi nghe câu hát ấy,tôi đã không khỏi chạnh lòng bởi có được tôi của ngày hôm nay,lưng mẹ đã phải còng xuống để nâng lưng tôi thẳng đứng,đôi mắt mẹ đã hằn nhiều vết chân chim để mắt tôi lấp lánh, rạng ngời.Vì vậy, tôi đã thầm cảm ơn nhà thơ và người nhạc sĩ đã cho tôi có những phút giây thiêng liêng về mẹ và quê mình.Và như câu kết của bài"quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người",tôi nghĩ ai đã từng xa quê sẽ có lúc chạnh lòng khi nhớ về tuổi thơ,về mẹ và bữa cơm chiều đầm ấm.Cũng giống như có một câu nói"không ai tắm hai lần trên một dòng sông,dòng đời đưa ta đi qua rất nhiều nơi với biết bao vẫy gọi nhưng"tất cả mọi dòng sông đều chảy",đó là dòng sông của lòng người, nó có thể cuốn đi những ưu phiền và bồi đắp phù sa của niềm vui sống.Cảm ơn đời đã cho ta có mẹ và có một "quê hương"...